Điều may mắn của Trung Quốc là so với 20 năm về trước, chi phí mỗi suất đầu tư cho điện gió đã giảm khoảng 80%, có thể cạnh tranh được với các nguồn năng lượng truyền thống.
Theo Viện Khoa học khí tượng Trung Quốc, tiềm năng điện gió của nước này rất phong phú, phân bổ ở hai khu vực rộng lớn: khu vực thảo nguyên phía Tây Bắc và sa mạc Gobi, kéo dài từ Nội Mông, Cam Túc đến Tân Cương và khu vực duyên hải phía Đông, Đông Nam từ Sơn Đông, Liêu Ninh tới Phúc Kiến và Quảng Đông.
Phần đất liền của nước này có tiềm năng sản xuất 235 GW điện gió mỗi năm nếu cánh quạt được đặt ở tầm cao 10 mét so với mặt đất; trên biển đông Trung Quốc tiềm năng này dự kiến khoảng 750 GW.
Năm 1986 Trung Quốc xây nhà máy điện gió đầu tiên tại Vinh Thành (Rongcheng), tỉnh Sơn Đông. Đến cuối năm 2005, Trung Quốc đã có 59 nhà máy điện gió (wind farm) lắp đặt 1.854 tua bin có tổng công suất 1,266 GW, xếp thứ 10 trên thế giới.
Ủy ban Cải cách và Phát triển Trung Quốc (NDRC) đặt chỉ tiêu năm 2010 tổng công suất điện gió là 5 GW (sau nâng gấp đôi, lên 10 GW) và từ 30-40 GW vào năm 2020. Tuy nhiên những chỉ tiêu này nhanh chóng bị vượt qua.
Đến cuối năm 2008, công suất điện gió của Trung Quốc đã là 12,2 GW, tương đương hai phần ba công suất của đại công trình thủy điện Tam Hiệp trên sông Dương Tử (18,2 GW). Với công suất này, ngành điện gió Trung Quốc xếp thứ tư thế giới, sau Mỹ, Đức và Tây Ban Nha.
Hồi tháng 7 năm nay, Trung Quốc đã khởi công dự án điện gió lớn nhất thế giới ở miền Tây Bắc nước này, mà báo chí trong nước gọi là “Tam Hiệp điện gió”. Dự án khởi đầu với công suất 5 GW vào năm 2010 (tương đương 2 nhà máy thủy điện Sơn La của Việt Nam) và sẽ tăng dần lên 20 GW vào năm 2020, lớn gấp nhiều lần nhà máy điện gió lớn nhất thế giới hiện nay có công suất 4 GW ở bang Texas, Mỹ. Theo Tân hoa xã, chi phí cho dự án điện gió khổng lồ này lên tới 17,6 tỉ đô la Mỹ, song theo giới phân tích vẫn còn khá rẻ, chưa tới 1 triệu đô la Mỹ cho mỗi MW công suất, bằng một phần ba so với giá của phương Tây.
Trong đầu tư điện gió, tốn kém nhất là tua bin phát điện. Tua bin “made in China” có giá rẻ hơn nhiều so với thiết bị chế tạo tại Mỹ hay châu Âu. Và để có tua bin giá rẻ, Trung Quốc đã đầu tư rất sớm vào ngành công nghệ cao này.
Năm 1996, NDRC đề ra chương trình “Cưỡi lên ngọn gió”, mời gọi đầu tư nước ngoài và lập hai công ty sản xuất thiết bị điện gió, liên doanh với Công ty Nordex của Đức và Công ty Made của Tây Ban Nha - xếp thứ hai và thứ tư trong ngành thiết bị điện gió thế giới. Để bán được hàng vào Trung Quốc, các nhà đầu tư này phải chuyển giao cho đối tác địa phương công nghệ chế tạo tua bin điện gió có công suất dưới 600 KW - là loại tua bin sử dụng rộng rãi ở Trung Quốc hiện nay.
Chỉ hai năm sau, năm 1998, công ty sản xuất thiết bị điện gió đầu tiên 100% vốn Trung Quốc ra đời - Công ty Goldwind ở tỉnh Tân Cương, có 55% vốn của nhà nước Trung Quốc. Nhờ những chính sách ưu đãi của chính phủ đến năm 2006, Goldwind đã chiếm 35% thị phần thiết bị điện gió của Trung Quốc; chủ yếu ở loại tua bin có công suất dưới 1 MW, phù hợp cho các nhà máy điện gió độc lập (off-grid), cung cấp năng lượng cho các vùng xa xôi ngoài tầm của mạng lưới điện quốc gia.